Trần Thái Sơn

Nhớ Xứ Lạng



(Kỉ niệm Trường ĐHBK sơ tán lên Lạng Sơn 1966-1968 )

Cây xanh đồi núi cũng xanh
Đường mòn con suối lượn quanh bản làng
Có cô con gái gẩy đàn
Áo chàm xanh biếc mênh mang sắc rừng.

Nhớ ngày bom đạn chiến tranh
Trường phải sơ tán lên vùng Lạng Sơn
Đất đồi sỏi đỏ như son
Đường rừng uốn lượn bên con suồi dài.

Nhà sàn thấp thoáng sương mai
Cầu dây lắt lẻo vắt dài qua sông
Chiều tà tiếng mõ rừng trong
trâu bò lũ lượt thong dong về nhà.

Trường học kề với bản xa
Chặt cây san sỏi làm nhà tre tranh
Hai năm học thoắt qua nhanh
Chia tay xứ Lạng miền xanh tình người

Nhớ rừng nhớ núi hôm mai
Nhớ sông nhớ suối nhớ ai gẩy đàn...


Trần Thái Sơn

 

Được bạn: Nguyen Do đưa lên
vào ngày: 29 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nhớ Xứ Lạng"